Chu Văn quan sát một chút bốn phía, lại nhìn một chút địa đồ, không phát hiện phụ cận có Dị thứ nguyên lĩnh vực nào.
Dị thứ nguyên lĩnh vực gần nơi này nhất, theo đường chim bay hẳn còn hơn mười km nữa mới đúng.
- Do Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm sao?
Chu Văn không dám coi thường, sử dụng năng lực Đế Thính, tìm tòi một lần, không hề phát hiện được Dị thứ nguyên sinh vật nào.
- Sinh vật có thể tạo thành phá hoại như vậy, hình thể hẳn rất lớn mới đúng, tại sao không phát hiện được?
Trong lòng Chu Văn nghi hoặc.
Có điều ngẫm lại cũng đúng, phát sinh loại chuyện này, đội vận chuyển khẳng định phải kiểm tra tình huống xung quanh, nếu có Dị thứ nguyên sinh vật lớn như vậy, bọn hắn chắc chắn sẽ phát hiện, cũng không thong dong chuyển hàng giữa đêm như vậy.
- Người trẻ tuổi, ngươi có thể bay qua sao?
Sĩ quan bên cạnh hỏi Chu Văn.
- Khoảng cách như vậy hẳn không vấn đề gì?
Chu Văn gật đầu trả lời.
- Ngươi phải nắm chắc, mang theo một đứa bé, tuyệt đối không nên mạo hiểm.
Sĩ quan kia căn dặn nói.
- Tạ ơn, ta nắm chắc.
Chu Văn nói lời cảm tạ về sau, ôm Nha Nhi thả người nhảy lên một cái, đến bên vách núi đứt gãy đối diện.
- Học sinh Tịch Dương học viện quả nhiên không tầm thường, thân pháp này quả thực lợi hại, ta lúc đầu nếu thi đậu Tịch Dương học viện, cũng không học dốt thế này, đến sĩ quan trưởng cũng không làm tới.
Bình sĩ bên này đã nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/660851/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.