Bạch Tượng tựa hồ không phát giác được hắc trảo, vẫn tự mình đi lên phía trước, khi hắc trảo kia đụng vào thân thể nó về sau, lại toát ra khói trắng tựa như than củi gặp nước, hắc trảo lập tức lui về trong nước sông.
Bạch Tượng như không có chuyện gì phát sinh, tiếp tục hướng về Long Môn động, tựa hồ trong mắt nó, tất cả chỉ có mục tiêu duy nhất là Long Môn động.
Mãi đến khi Bạch Tượng đạp tới bờ sông, hắc trảo vẫn không xuất hiện.
Rẽ nước lên bờ, nước trên thân Bạch Tượng tựa động trượt xuống, không dính điểm nào.
Đám người Chu Văn trơ mắt nhìn Bạch Tượng đi về phía Long Môn động.
Lý Huyền nhìn về phía đám người An Thiên Tá một chút, thấy bọn họ chẳng qua đứng trên cao quan sát, cũng không có hành động gì, hắn lại quay đầu nhìn về phía Bạch Tượng.
Bạch Tượng đạp lên núi đá mà đi, chân chạm đến đâu, núi đá nổ tung, lưu lại từng vết chân khổng lồ.
Dị thứ nguyên sinh vật bên trong Long Môn động, lại không dám tới gần Bạch Tượng, từng đầu trốn trong hang động run lẩy bẩy, không dám rời khỏi.
Bạch Tượng một đướng đi đến trước Sơn tự, lúc này mới ngừng chân nhìn về phía Tăng Y Khô Lâu đang tỏa Kim quang sáng chói trong chùa, giưỡng mũi phát ra một tiếng hống.
- Không tốt! Nhanh bịp lỗ tai!
Chu Văn vừa hướng Lý Huyền rống to, vừa nói.
Tuy nhiên lại hơi trê, hai lỗ tai tất cả mọi người như bị lôi đình đánh bên tai, đầu óc chấn vang ông ông trực hưởng, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/661237/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.