Trên đường trở về, Chu Văn mang theo Nha Nhi đi trên đường cái tại Lạc Dương, rõ ràng cảm giác được bây giờ Lạc Dương so với thời điểm hắn vừa tới trở nên tiêu điều hơn nhiều.
Ban đầu sinh hoạt đã gian nan, lại thường xuyên có Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm ẩn hiện, muốn cuộc sống yên ổn không dễ, nuôi hài tử còn khó hơn, cho nên rất nhiều người lựa chọn không sinh con.
Coi như Liên bang vẫn luôn đang khích lệ sinh dục, nhưng tỉ lệ sinh đẻ vẫn một mực giảm xuống.
Nha Nhi tò mò đánh giá bốn phía hết thảy, nơi này hết thảy, đối với nàng mà nói đều mới lạ, mặc dù nàng không phài hài đồng thật sự, nhưng thế giới nội tâm của nàng kỳ thật cũng hơn hài đồng bình thường lắm.
Dù sao trước kia bản thân nàng một mực bị nhốt quanh phụ cận Cổ Mạn Lệ, ngoại trừ thời điểm cần nàng chiến đấu, Tiêu Thiên Phóng cũng không mang nàng ra ngoài.
Chu Văn nghĩ thầm nếu hôm nay đã ra ngoài, vậy buông lòng một chút, mang theo Nha Nhi đi phụ cận đi dạo, mua một ít gì đó cho nàng, cho nàng thử một chút hạng mục giải trí cho người bình thường.
Mặc dù Nha Nhi không nói cái gì, có điều nàng có vẻ rất vui vẻ.
- Về sau có thời gian, có nên mang nàng ra ngoài nhiều một chút?
Trong lòng Chu Văn âm thầm nghĩ.
Chu Văn cảm giác bản thân đang chiếc cố Nha Nhi, nhưng hắn không phát giác nếu không có Nha Nhi, hắn sẽ thành một người chỉ biết chơi game.
Thời điểm Nha Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/661373/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.