- Không hứng thú.
Chu Văn lắc đầu nói.
Hiện tại Chu Văn đang suy nghĩ, làm thế nào xử lý Thái Cổ Kiếm Tiên, đối với đối thủ như Toa Đế, hắn hoàn toàn không hứng thú, coi như nàng là tuyệt thế thiên tài, hiện tại cùng lắm là Sử thi.
Đối với Chu Văn, cấp độ Sử thi quá yếu, hắn đã ngưng tụ năm cái Mệnh hồn, tương đương với kẻ khác tấn thăng năm lần cấp độ Sử thi, nên hắn thấy Sử thi chẳng có gì đặc biệt hơn người cả.
Coi như Lục đại gia tộc anh hùng, cũng không tùy tiện đưa Thần thoại Phối sủng cho thiên tài loại này, bởi kinh nghiệm thực chiến quá ít, hơn nữa tuổi còn trẻ, tâm tính không đủ trầm ổn, có được lực lượng cường đại, ngược lại sẽ dễ dàng đi mạo hiểm.
Một Sử thi không có Thần thoại Phối sủng, đối với Chu Văn mà nói, căn bản không có tính khiêu chiến.
Toa Đế tựa hồ sớm nghĩ đến trường hợp Chu Văn cự tuyệt nàng, cũng không tức giận, tiếp tục nói:
-Ta biết ngươi rất mạnh, nếu sinh tử tương bác, ta tuyệt không phải đối thủ của ngươi, thế nhưng nếu so nhãn lực, ta tin ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của ta.
-Ngươi đã có lòng tin như vây, nhiệm vụ săn giết Ma Hóa tướng giao hết cho ngươi đi.
Chu Văn lui lại một chút, đằng trước đã có một đám Ma Hóa binh phát hiện bọn hắn, đang xông về hướng bên này.
Mặc dù Toa Đế cảm thấy Chu Văn có chút khinh thị mình, có điều lại không thèm để ý.
Nếu đổi lại trước kia, nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/661442/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.