Ma Anh suy nghĩ một chút, tựa hồ cảm thấy khá ổn, đầu nhỏ gật một cái.
Chu Văn mừng rỡ, vội vàng lấy một cái túi cực lớn bên trong Không gian hỗn độn cho Ma Anh, vỗ vỗ đầu nhỏ của nàng nói:
-Ngươi tận lực hái nhiều trái cây một chút, ta bảo quản giúp ngươi, về sau lúc nào ngươi muốn đều có thể ăn.
Dáng người Ma Anh quá nhỏ, chỉ có thể kéo lê kéo lết túi đi tới trước Trường Sinh thụ, Chu Văn cầm Trúc đao, nhìn chằm chằm Trường Sinh thụ, nếu Trường Sinh thụ có dị động gì, hắn có thể nhanh chóng phản ứng.
Có điều điều lo lắng của Chu Văn dư thừa, Trường Sinh thụ đối với Ma Anh tựa hồ phá lệ ưu đãi, mặc cho Ma Anh hái Trường Sinh quả bao nhiêu đi chăng nữa, nó không có một điểm phản ứng.
Ma Anh so với Chu Văn còn tham lam hơn, mặc kệ to nhỏ lớn bé, toàn bộ đều đem hái xuống, cũng mặc kệ nó đã thành thục chưa, nhét tất cả vào trong bao.
-Không hồ là tồn tại có Mệnh hồn Vô Thượng Chân Ma, quả nhiên đủ tham đủ hung ác.
Chu Văn nhớ đến thời điểm lúc đầu gặp Ma Anh, đến Hạ Huyền Nguyệt nó còn dám cắn.
Chu Văn thấy Ma Anh loáng một cái đã hái được mấy chục viên trái cây, nếu ví von năng lượng của một trái Trường Sinh quả, nó có thể biến một người đang già yếu đang từ đỉnh phong Sử thi gia tăng lên tiệm cận Thần thoại, cái này quá lợi hại.
Ma Anh hái toàn bộ Trường Sinh quả, đem một bao vải cực lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/661541/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.