Ens rùng mình cả người khi nghe thấy cái tên này, nhưng lập tức xoay người lại, lớn tiếng nói với nhị vương tử.
“Ngươi gặp Thần rồi sao?”
“Ngươi thấy Thần rời khỏi Điện Thần sao?”
“Hắn chỉ là một sự tồn tại bị nhốt bên trong Điện Thần, hắn không có cách nào rời đỉnh kim tự tháp cao cao tại thượng kia.”
“Thần chỉ là một tượng đá đứng bên trên bệ thần.”
“Tin tưởng ta.”
“Ta tận mắt nhìn thấy Thần.”
“Đoạt được vương quyền trí tuệ, thành Thần Tứ chẳng qua chỉ là tòa thành nhỏ nhoi trên một hòn đảo nhỏ không đáng kể, toàn bộ đất liền và biển cả đều thuộc về chúng ta.”
Hắn nắm chặt nắm tay hô to: “Thành mà thần linh ban tặng trả lại cho thần linh, để hắn ở lại nơi này mãi mãi đi!”
“Những thứ khác trên thế giới này, tất cả đều mặc chúng ta an bài.”
Nhị vương tử hơi động lòng, hắn cũng có dã tâm và tham lam vương quyền trí tuệ.
Nếu Ens có thể động tay đến vương quyền trí tuệ, thì sao hắn không thể.
“Ngươi muốn ta làm như thế nào?”
Ens kề sát lỗ tai hắn, nói một câu:
“Ta muốn Dung Hợp Quái của ngươi, còn có năng lực chui xuống đất của nó.”
Dung Hợp Quái của Ens chợt ra tay, một cái xúc tua xuyên thấu qua ngực nhị vương tử.
Nhị vương tử kinh ngạc nhìn huynh trưởng của mình, ngón tay chĩa vào hắn, sau đó dưới ánh mắt kiên quyết lạnh băng của Ens, bị Dung Hợp Quái chịu khống chế này xé rách thành hai nửa.
Ens đào ra xương chỗ ấn đường của đệ đệ mình, nhét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chinh-la-than/454841/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.