Ở thời đại viễn cổ như vậy, chỉ có biển cả mới có thể chứa đựng đủ các sinh mệnh.
Sinh mệnh rất khó cải tạo được tự nhiên, chỉ có thích ứng với tự nhiên.
Dung Hợp Quái Sally đứng bên cây cột ở Điện Thần quan sát những con bọ nhỏ yếu mới sinh đó, cho dù chỉ là ánh mắt thăm hỏi không hề có ác ý, cũng khiến tất cả Tam Diệp Nhân cảm nhận cơn lạnh khủng bố tận cùng xương cốt từ căn nguyên huyết mạch của họ.
So với những ngày sống trong kênh rạch lạnh băng nơi biển sâu không thấy được ánh mặt trời còn đáng sợ hơn.
Tam Diệp Nhân không nhìn thấy Doãn Thần, chỉ có thể đầy sợ hãi nhìn sinh vật thần thoại Dung Hợp Quái.
Cho dù đối phương duy trì hình người như cũ, cơ thể nhỏ xinh mà lả lướt, nhưng bọn họ lại cảm nhận được dưới lớp da kia đang giấu kín loại quái vật đáng sợ đến cỡ nào.
Dưới ánh mắt của Sally, cả người bọn họ phát run, không tự chủ được mà quỳ xuống.
Cuối cùng xụi lơ nằm dưới kim tự tháp, trong miệng phát ra âm thanh nức nở và trầm thấp không rõ có ý gì.
“Ô ô!”
“Ô ô ô!”
“Ê a!”
Redlichiida đứng dưới kim tự tháp, cũng nhìn lên cao theo đa số ánh mắt của Tam Diệp Nhân.
“Đó là Điện Thần.”
“Còn có Isa, sứ giả của thần”
Mấy sinh mệnh mới này không hiểu cái gì là cái gì, cũng không biết rõ sứ giả của thần.
Nhưng bọn họ nghe hiểu được, thứ tồn tại cư trú ở trên kia chính là chí cao vô thượng.
Redlichiida quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chinh-la-than/454872/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.