Edit: Đào SinDy
Bùi Trạch và Phùng Hi chịu khổ một thời gian, mới tìm được chút tiết tấu làm việc tại ngự điền thì nhận được thông báo, giám sát nói Hoàng Thượng nhân từ, thương hại thời gian dài bọn họ không gặp người nhà, nên chuẩn bị điều bọn họ hồi kinh. Gần đây trong kinh muốn xây học đường rất cần nhân lực.
Lời này không chỉ nói với họ, cũng nói cho mấy vị nhị thế tổ nghe.
Tất cả mọi người nghe xong nửa vui nửa buồn.
Có thể trở về kinh là chuyện tốt, mặc dù còn phải tiếp tục làm công việc, cách người nhà gần dễ có được tiếp tế. Giám sát sẽ không dám thả bọn họ, nhưng lại có thể nhấc tay mặc cho trong tộc đưa vài thứ tới cho bọn họ.
Mọi thứ không có lợi tuyệt đối.
Trở về có chỗ xấu là làm không tốt mỗi ngày đều bị người khác chê cười.
Nghĩ đến tình huống xấu hổ kia, bọn họ lại không muốn trở về. Nhưng đây không phải điều những người lao động cải tạo này định đoạt, Hoàng Thượng đã hạ lệnh.
Ra mười lăm công trình vừa khởi công, bọn họ được đưa về kinh, bị sai sử vùi đầu làm việc, còn có người đứng xa xa xem náo nhiệt.
Tới sớm nhất là một số bách tính, trong khoảng thời gian này bọn họ nghe nói chút chuyện, chỉ sợ là tin đồn, đều đến nghe ngóng thật giả. Giám sát chỗ này vẫn còn tương đối bình dị gần gũi, có bách tính hỏi thăm, hắn nói――
"Hi Quý phi lấy một khoản từ thiện từ các nhà giàu trong kinh, muốn xây một học đường từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-co-mot-bay-hoa-thuy/1966838/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.