Trong bóng tối, con ngươi đỏ tươi của hắn đặc biệt rõ ràng, phản chiếu ngược bóng dáng của Cố Nhàn Ảnh, "Trên người con chảy dòng máu của ta, tất nhiên con cũng giống ta."
"Ta không phải ngươi." Cố Nhàn Ảnh lạnh lùng đáp lại hắn.
Ma Hoàng mỉm cười, "Sớm muộn cũng có một ngày, con sẽ trở thành một phiên bản khác của ta, ta đang chờ đợi, chờ đợi con cho ta ngạc nhiên."
"Ồ." Cố Nhàn Ảnh không có cảm xúc gì, thậm chí cảm thấy có chút nhàm chán, "Vậy ngươi tiếp tục chờ đi."
Ma Hoàng cười không ngừng, tiếng cười mơ hồ trở nên bén nhọn, có vẻ chói tai.
Cố Nhàn Ảnh ôm hai tay tựa vào một bên, nhìn Ma Hoàng lạnh lùng nói: "Lão già, cười đủ chưa?"
"Ngươi không muốn ở lại với ta thêm một chút, bởi vì ngươi đang sợ hãi, ngươi sợ mình thật sự giống như ta nói, biến thành một ta khác." Ma Hoàng rốt cuộc ngừng cười, giọng nói trong nháy mắt trầm xuống, hắn kéo trường bào màu đen chậm rãi đi về phía Cố Nhàn Ảnh, "Ta rất chờ mong."
Cố Nhàn Ảnh không để ý tới lời nói của người này, tiếp tục nói: "Cười đủ rồi thì thả ta ra ngoài." Kỳ thật cho dù nàng không mở miệng, với thực lực sau khi Ma Hoàng bị trấn áp, chắc chắn không thể vây khốn nàng, nàng chỉ cần ở chỗ này kiên nhẫn chờ đợi, chờ lực của Ma Hoàng biến mất, nàng lập tức có thể thuận lợi rời đi.
Nhưng nàng không muốn dành quá nhiều thời gian ở đây, có người bên ngoài vẫn đang chờ nàng, Hoa Ly lúc này vẫn còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-co-the-so-cai-duoi-cua-nguoi-khong/1388527/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.