"Làm sao vậy?" Kết thúc ngự yến, Dạ Hạo Thiên hồi cung liền thấy Dạ Hối đang ngồi ngẩn người một mình, hắn hỏi:"" Sao không ở lại trò chuyện với Nhiên nhi thêm một lúc nữa?""
Dạ Hối lắc đầu, vẻ mặt có chút uể oải nói:"" Ta sợ Diệp Nhiên sẽ hỏi ta chuyện Diệp sư thúc."" Nếu như Diệp Nhiên hỏi, y nhất định sẽ ăn ngay nói thật, nhưng thật sự thì y không muốn thấy bộ dáng tươi cười trên mặt Diệp Nhiên biến mất.
Y nói với Dạ Hạo Thiên:"" Nếu như Diệp Nhiên trở về, thấy cha hắn ngay cả nói cũng không nói với hắn, hắn nhất định sẽ rất khổ sở.""
Tươi cười của Dạ Hạo Thiên đã mất từ lâu, hắn nói:"" Nhiên nhi có khả năng đã biết."" Thiếu niên kia cực kỳ thông minh, từ lúc gặp mặt một chữ cũng chưa từng đề cập qua chuyện Diệp Minh Hàn, dù cho quan hệ có trở nên xa lạ, cũng không đến mức như vậy.
Nghĩ đến sư phụ Tiêu Diêu yêu thương Diệp Nhiên đến thế, tất nhiên sẽ không có khả năng để cho y trở về đối mặt với phụ thân không còn quan tâm mình, Dạ Hạo Thiên suy đoán:""Nói không chừng Nhiên nhi có biện pháp.""
"Thật sự?" Dạ Hối bán tín bán nghi, vẻ mặt hòa hoãn không ít.
Dạ Hạo Thiên liếc liếc y, bỗng nhiên vươn tay nắm cằm y, lại gần cắn một cái lên môi:"" Trẫm không thích ngươi quá quan tâm chuyện của Nhiên nhi như vậy!""
Dạ Hối đẩy hắn ra, có chút ghét bỏ cọ xát miệng, bĩu môi nói:"" Diệp Minh Hàn là sư đệ ngươi, ngươi không lo lắng, cũng không thể cấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-da-vo-hoi/850248/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.