.
“Trò nói đúng về ‘khả năng’ một nhà Hào Quang Học có thể xem thấy được cường độ ma pháp, nhưng mà điểm này cũng không hẳn là được mọi người công nhận để trở thành một thống nhất chung trong tiêu chuẩn cộng đồng ma pháp sư..” – Lúc này thầy Flitwick đầy ý vị, nghiêm túc trả lời Minh.
“Trò biết mà, các nhà Hào Quang Học thường hay ‘chập chờn’, khả năng của họ lúc linh lúc không linh, khi xem được, khi lại hoàn toàn mù mịt; mà hơn hết là tinh thần của họ, uhm.. nói sao nhỉ?..” – Ông vừa vuốt vuốt râu, vừa cân nhắc dùng từ sao cho phù hợp.
“Có thể tạm gọi là ‘tưng tửng’ đi, trò cũng hiểu đấy, những nhà Hào Quang Học thường đam mê dẫn chứng bằng ‘bói toán’, mà ‘bói toán’ là một môn chưa từng có ai hiểu thấu, người không tin thì nhiều hơn người tin vào nó rất rất nhiều lần, cho nên lời những nhà Hào Quang Học nói ra, hiển nhiên là không được xem trọng..”
Đến đây, ông dừng lại, nhìn vào mắt Minh, rồi mới nói.
“Nhưng nếu trò hỏi ta có tin không, thì ma pháp ơi, ta hoàn toàn đồng tình với thầy Dumbledore về niềm tin vào ‘khả năng’ bói toán này..”
“Không phải là chuyện cậu bé Harry Potter lúc xưa và cuộc chiến với chúa tể hắc ám đã chứng thực lời tiên tri sao?”
“Nhưng mà, người ta vẫn không tin và cũng không để tâm trò ạ..” – Thầy Flitwick nói ra cùng với tiếng thở dài..
Thấy Minh vẫn nhẫn nại chờ câu trả lời chính xác của mình, ông mới tiếp tục nói.
“Già cả rồi, nên ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-dam-noi-minh-chi-la-dang-choi-tro-choi-nguoi-co-dam-tin-khong/534282/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.