Hoàng Nguyệt Ly tùy ý đánh giá trong chốc lát, sau đó yên lặng dời tầm mắt.
Mặc kệ chủ nhân xe ngựa là ai, dù sao cũng không có quan hệ gì cùng nàng, từ trước đến nay nàng không có hứng thú đối với chuyện phiếm.
Luyện khí, kiếm tiền, tu luyện, mới là điều quan tâm nhất của nàng.
Hoàng Nguyệt Ly bước nhanh rời đi.
Nàng không chú ý tới, phía sau nàng, cửa sổ xe ngựa mở ra, lộ ra hình dáng một khuôn mặt nam tính hoàn mỹ.
Môi mỏng mát lạnh, màu da như ngọc, mặt nạ bạc dán sát trên mặt giống như tầng da thịt thứ hai.
Đây rõ ràng là nam nhân mà ngày hôm qua đã từng gặp mặt Hoàng Nguyệt Ly một lần ở cửa biệt viện!
Nhìn bóng dáng Hoàng Nguyệt Ly vội vàng rời đi, ánh mắt nam nhân như keo dán trên người nàng, không thể nào rời khỏi.
Bạch gia tam tiểu thư, hẳn là ngày hôm qua là lần đầu tiên hắn thấy mới đúng, nhưng không biết vì sao, nàng lại khiến hắn có một loại ảo giác rất quen thuộc, phảng phất như nàng mỉn cười, giơ tay, nhấc chân, sớm trở lại nhiều năm trước, đã khắc sâu vào trong nội tâm hắn.
Hôm nay, hắn đến từ rất sớm, chính mắt nhìn thấy Hoàng Nguyệt Ly giả trang nhu nhược, giả ra vẻ đáng thương, chơi đùa xoay quanh Bạch Nhược Nghiên. Hắn chứng kiến toàn bộ quá trình lừa đảo khiến nàng ta bị mất một khoản lớn cho thanh danh quét rác.
Những người khác ở đây, đều cảm thấy Hoàng Nguyệt Ly là một tiểu thư phế vật đáng thương lại vô tội, chỉ có hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/2533913/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.