Giữa trưa được nghỉ ngơi hai giờ, Trúc Tâm Nhã cùng Khuyết Hàn Phù nhận cơm hộp của đoàn phim, ba món một canh, món chính là cơm, hương vị sao, chỉ có thể hình dung là y như nhau.
Trúc Tâm Nhã nếm một miếng, rất là ghét bỏ, Khuyết Hàn Phù lại sắc mặt bình thường, một miếng lại một miếng ăn hơn phân nửa.
Trúc Tâm Nhã để cơm hộp xuống, kinh ngạc cảm thán nói: "Tỷ tỷ, làm sao chị có thể ăn xong mấy món này? Cả nhà ăn tập thể ở trường cũng ngon hơn nó." Trúc Tâm Nhã ghét bỏ nhìn thoáng qua cơm hộp trên mặt đất.
Khuyết Hàn Phù nói: "Hương vị còn tốt, tôi đã từng ăn qua thứ càng khó ăn hơn." Sau khi một mình rời khỏi cha mẹ, Khuyết Hàn Phù bắt đầu học nấu cơm, ban đầu làm hương vị không tốt, rất khó nuốt, cơm hộp của đoàn phim so với đồ ăn cô làm khi đó tốt hơn nhiều.
Trúc Tâm Nhã uống một ngụm nước khoáng, nói: "Em cũng đã ăn qua thứ càng khó ăn, nhưng bây giờ em hoàn toàn không thể chịu đựng được cái hương vị này." Xét cho cùng, vẫn là nàng bị chiều hư.
Khuyết Hàn Phù nhíu mày hơi: "Thật sự không ăn? Cảnh quay buổi tối làm sao đây? Đêm còn phải quay đến rạng sáng."
Trúc Tâm Nhã cảm thấy bản thân có thể chịu được, "Coi như em đang giảm béo là được, gầy một chút lên hình sẽ đẹp!"
Khuyết Hàn Phù đứng lên, kéo Trúc Tâm Nhã đứng dậy, "Lại đây với tôi."
Trúc Tâm Nhã không rõ nguyên do, nhanh chóng đuổi kịp.
"Tỷ tỷ, chị muốn mang em đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-doat-bach-nguyet-quang-cua-nam-chu/246351/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.