Sau khi ngủ trưa dậy, Cố Nguyên Bạch lấy phong thư Khổng Dịch Lâm viết thay ra xem thử.
Cố Nguyên Bạch xem xong, hết sức vừa lòng, y sửa sang lại một vài nét rồi đóng con dấu lên, bảo người ra roi thúc ngựa đưa đến Tây Hạ.
Nhị hoàng tử Tây Hạ dám thiết lập cục diện để lợi dụng Cố Nguyên Bạch, vậy Cố Nguyên Bạch cũng tính toán đáp trả lại một chút, hiện giờ lão hoàng đế Tây Hạ còn chưa chết, y sẽ khiến cho con đường đăng cơ của Lý Ngang Dịch gian nan trắc trở hơn một chút, xem như là thành ý của y.
Đợi đến khi Lý Ngang Dịch xử lý nội loạn xong, Phù Tang và vùng duyên hải của Đại Hằng cũng bắt đầu khai chiến.
Lý Ngang Dịch tự xem bản thân là người đánh cá, trai cò đánh nhau dữ dội như vậy, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cơ hội nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của này.
Để xem đến cuối cùng, người đánh cá được lợi, hay chim sẻ phía sau được lợi.
Cố Nguyên Bạch động miệng, cắn một ngụm lên môi.
Đau đớn chợt lóe qua, đôi mắt càng thêm sáng suốt tỉnh táo.
Y sẽ cho Lý Ngang Dịch đủ thời gian để ngồi vững trên ngôi vị hoàng đế, nắm giữ quân quyền trong tay.
Đợi sau khi Lý Ngang Dịch làm Tây Hạ trở nên mới mẻ rực rỡ hẳn lên, thì y mới thu mảnh đất này về tay.
Lý Ngang Dịch, là ngươi thua, hay là trẫm thắng đây?
Ngày đầu tiên của tháng bảy, cành liễu khẽ đung đưa, trời quang như bích ngọc phủ kín mưa bụi, sen nhỏ trong ao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-dua-vao-my-nhan-de-on-dinh-thien-ha/1392675/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.