Giết ai?
Tâm trí Mã Trạch Ân bỗng chốc trống rỗng.
Ngôn Ngọc thở dài, dìu hắn đứng dậy, nhìn xuống Quách Sơn đang hùng hổ dồn ép phía dưới, quát lớn: “Lớn mật! Quân địch đang ở ngoài kia, quân tình cấp bách, ngươi dám nhân lúc này buông lời yêu ngôn mê hoặc, vu oan giá họa chủ soái, làm rối loạn lòng quân hay sao?!”
Nghe được lời ấy, phía Đặng Nghĩa không khỏi thở phào nhẹ nhõm, ít nhất vị quan đứng đầu này vẫn đứng về phía bọn họ.
Ánh mắt Quách Sơn nheo lại, nhưng cũng không tỏ ra bất ngờ, hôm nay hắn đã quyết định ra tay, thì nhất định sẽ kéo theo cả tên Mã chỉ huy sứ ngu xuẩn này xuống đài.
Hắn tiến lên một bước, không chút sợ hãi: “Ta thân là võ tướng, trách nhiệm chính là tận trung vì Hoàng Thượng, giám sát tam quân, phàm có kẻ có hành động bất thường, lập tức báo cáo, bao gồm cả ngài, Mã tôn sứ.”
“Nay việc Đặng Nghĩa thông đồng với địch đã có chứng cứ rõ ràng, dựa theo quân pháp, đáng lẽ phải lập tức cách chức chủ soái, áp giải về kinh chịu tội.”
“Vậy mà Mã tôn sứ lại hết lần này đến lần khác bao che, làm ngơ, ta, Quách mỗ, thật sự không thể không hoài nghi, liệu ngài có cấu kết làm bậy với Đặng Nghĩa hay không?”
Ngôn Ngọc nổi giận: “Lớn mật! Ngươi dám cả gan vu khống tôn sứ!”
Quách Sơn ngẩng cao đầu, không chút e dè.
Tuy rằng làm vậy sẽ hoàn toàn đắc tội với Mã Trạch Ân, nhưng hắn, Mã Trạch Ân, rốt cuộc có là thứ gì chứ?
Một tên phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-ga-cho-mot-lao-hoang-de/766415/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.