Một giọng nói đầy tức giận vang lên: "Đại sư không cần hỏi nữa, ta biết đại sư tỷ muốn gì! Nàng ấy chỉ là hận ta dùng Lưỡng Đồ Hoa, muốn ta đền mạng cho sư phụ nàng ấy mà thôi!"
15
Tạ Trường Canh đột nhiên đứng dậy, rút thanh kiếm Lưu Phong trong tay ra, đặt ngang lên cổ, trong mắt loé lên vẻ thương tâm: “Mạng này của ta là do sư tỷ ban cho, kiếm pháp của ta là do sư tỷ dạy dỗ. Đại sư tỷ muốn ta chết, ta sẽ chết, hy vọng sư tỷ đừng làm khó sư phụ và Kiếm Tông!”
"Trường Canh, không được!"
Một thanh kiếm gãy nhanh chóng bắn ra, kiếm Lưu Phong bị hất văng xuống đất.
Tạ Trường Canh không phải đóng kịch, mặc dù kiếm Hàm Sương kịp thời đánh văng kiếm Lưu Phong, nhưng trên cổ hắn ta vẫn bị rạch một vết cắt rất sâu.
Máu đỏ trào ra, thấm ướt bộ y phục màu tím Kiếm Tông trên người hắn ta.
Mọi người trong các đều trở nên hỗn loạn, vội vàng lấy ra đan dược linh thảo để cầm máu cho hắn ta.
Phong chủ Tề Ngô vừa sốt ruột vừa tức giận: “Phù Diêu, ngươi mất trí rồi sao phải không? Ngươi mới quen biết Triệu Thanh Song kia chỉ mấy chục năm, nhưng lại nhẫn tâm vì hắn mà muốn lấy mạng Trường Canh! Ngươi có biết tại sao hắn lại bị tâm ma quấn thân không? Còn không phải bởi vì ngươi sao?”
“Triệu Thanh Song kia rốt cuộc đã cho ngươi loại thuốc mê gì, lại khiến cho ngươi vì hắn mà đối địch với phụ thân đã dạy dỗ ngươi từ nhỏ, với sư đệ luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-khong-lam-kiem-chu-da-nhieu-nam/1964872/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.