Edit by meomeocute Sáng sớm lại là một ngày lên đường. Mưa như trút nước, mặt đường lầy lội, giữa rừng núi cuồng phong đột ngột kéo đến. Thời Thư trùm đầu chạy về phía trước một đoạn khá xa, mới nhìn thấy một cái đình trạm hình vuông có bốn góc cong vút, cùng Tạ Vô Sí chui vào trong đó tránh mưa, còn dắt cả con lừa con vào. Thời Thư toàn thân ướt sũng, Tạ Vô Sí cũng chẳng khá hơn là bao, tóc đen ẩm ướt dính sát bên mặt, Thời Thư liếc nhìn hắn một cái, ngược lại lại bật cười ha hả: "Ha ha ha, phiêu lưu ký! Má ơi, cái hành trình này đúng là đủ thứ trải nghiệm hiếm có khó tìm!" "Mưa to thật, vừa nãy đám mây đen đó trông như tận thế đến nơi vậy." Thiếu niên toàn thân ướt đẫm, giọt nước trong suốt men theo cổ trượt xuống, làn da trắng mịn dưới bầu trời âm u phản chiếu ánh sáng, xương quai xanh trông như vừa bị ai l**m qua, vệt nước loang loáng như ánh bạc. Tạ Vô Sí ánh mắt nóng bỏng, nhìn một lúc rồi mới dời đi. ... Đến một buổi chiều khác, không hiểu sao con lừa con bỗng dở chứng, suốt gần hai canh giờ cứ mãi gặm đất trong ruộng nhà người ta, đến khi dắt về tiếp tục lên đường thì mặt trời đã lặn, còn cách trạm dịch tiếp theo vài dặm đường. Lên đường suốt đêm, băng qua rừng núi sâu hun hút, bốn bề vắng lặng đến mức chim quạ cũng ngừng kêu. "Quạ quạ quạ-quạ quạ quạ-" cú già bay vòng vòng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-cuon-vuong-nguoi-xuyen-viet-doi-chieu-to/2873997/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.