Hàn Vũ Thiên bước tới gian phòng của mình, tay vừa đẩy ra liền thấy không khí có chút kì dị.
Hắn từ từ tìm kiếm xung quanh xem cây đèn dầu ở đâu, mắt thường nhìn vào trong căn phòng tối lại không thấy gì, đêm nay trăng lại bị mây che phủ không có chút ánh sáng.
Hàn Vũ Thiên thở dài một hơi cũng rời khỏi phòng, trèo lên cây anh đào ở giữa sân, hắn đuổi hết đám nô bộc vào bên trong, một mình nhìn trời đêm, không trăng, không sao.
"Thật khó chịu khi phải chia một phần ba điều khiển thân thể cho tiểu tử này."
Hàn Vũ Thiên từ nói với bản thân mà cũng như đang nói với một ai đó.
"Nè, ngươi có hứa khi sinh thần 7 tuổi của ta tới, ngươi sẽ giúp ta gặp mẫu thân phải không?"
Âm thanh của một đứa bé ngây thơ từ trong thức hải của Hàn Vũ Thiên vang lên, bên trong đây đang đứng hai bóng người.
Một là thanh niên tóc tráng dài tới xương chậu anh tuấn mỹ lệ, một còn lại là đứa trẻ 6 tuổi tóc đen dáng vẻ đáng yêu.
Thanh niên tóc trắng bay trong không khí gật đầu nói:
"Mẫu thân của ngươi đang chờ ngươi ở bên kia trần thế."
Đứa bé đáng yêu vẫn ngây ngô cười tươi như được mùa nói:— QUẢNG CÁO —
"Mẫu thân sẽ ôm ta, hay là hôn ta đây?"
Thanh niên tóc trắng ôm đứa bé rồi hôn lên tráng nó nói:
"Cả hai, như ta đang làm với ngươi vậy."
"Ah, thật thích nha, như vậy thì ta muốn mau chóng gặp mẫu thân, ngươi thì ở đây bảo vệ tổ phụ và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-han-vu-thien/1586470/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.