Hàn Vũ Thiên đứng ở không trung nhìn lên cửu thiên nơi đại trận Liên Ly Diệt Chủng sáng lóa nhất.
"Độc khí đó quả nhiên chỉ có Băng Tiên Điển mới có thể ngăn lại."
Phía dưới Hàn Vũ Thiên là vô số xác chết, nói đúng hơn là từng lớp da người không có máu thịt hay xương sọ.
Toàn bộ đều đã bị Âm Sát Thất Hồn hút cạn, chỉ đệ lại là bộ da bên ngoài mà thôi, Hàn Vũ Thiên thong dong bước về phía chiến trường.
"Oanh Thiên."
Giao lão ngưng tụ cuồng phong ở mũi thương chém tới một đạo phong man như muốn xé trời.
Lão già hồng bào hai ống tay áo phập phồng từ bên trong lao ra hai đại huyết khí, cuồng phong và huyết khí va chạm tạo ra một vụ nổ giữa không trung.
"Ngươi mạnh hơn xưa rất nhiều."
Hồng bào lão già có chút cau mày nói, Giao lão vẻ mặt vẫn đầy sát ý nói:
"Lão phu đương nhiên phải mạnh hơn xưa, để giết những kẻ lừa thầy phản bạn như ngươi chứ."
Lão già hồng bào dâng lên ý cuồng cuộn nói:
"Ta ngay từ đầu đã không coi hắn là sư tôn, cũng chẳng coi ngươi là bằng hữu, là do các ngươi tự nghĩ như vậy thôi."
Giao lão sát khí cũng tăng lên vài phần nói: — QUẢNG CÁO —
"Dù ngươi có công nhận hay không, cũng là kẻ đang chết trăm vạn lần!"
Cuồng phong và huyết khí va chạm cả hai lão già chiến đấu dường như kịch liệt hơn cả tu sĩ trẻ tuổi.
"Chỉ một mình ngươi thôi mà muốn chống lại Liên Ly Diệt Chủng của bọn ta sao?"
Trung niên ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-han-vu-thien/1586506/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.