“Không để ý đến ngươi.
” Hứa Diệu Âm quay người qua chỗ khác.
Tần Kha vội vàng gọi nàng: “Đừng nha, trò chuyện tiếp đi.
”Dù sao thì ngươi không trò chuyện với ta, làm sao ta cày tâm tình tiêu cực từ chỗ Lý Minh?“Chủ nhật này sinh nhật ngươi, có cần mua quà hay không?”Hứa Diệu Âm nói: “Đều là bạn học, có quà hay không cũng không sao, chỉ cần đến tham gia là được.
”“Vậy thì tốt, không cần tặng quà thì ta sẽ đến.
”[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Hứa Diệu Âm +100!]Vương Chí Kiệt ở bên cạnh thì khinh bỉ: “Nhìn dáng vẻ keo kiệt của ngươi kìa, đi sinh nhật tay không mà cũng đi sao?”“Vậy ngươi định tặng gì?”“Ta cũng không tặng… Dù sao mọi người đều là bạn học, tặng quà quá xa lạ.
Không phải ta không có tiền, thật, ta chỉ cảm thấy là tặng quà quá bình thường.
Như vậy đi, chờ cuối tuần này, ta mượn kèn của ông nội ta, rồi tặng ngươi một bài để chúc mừng sinh nhật!”Tần Kha cạn lời: “Ta nói này, nào có ai thổi kèn vào sinh nhật! Hứa Diệu Âm, dù ta không biết thổi kèn, nhưng ta đã nghĩ ra nên tặng ngươi cái gì rồi, tầng dưới nhà ta có một con chó biết lộn nhào ra sau, chờ cuối tuần này ta sẽ có thể mượn nó đến biểu diễn lộn nhào trợ hứng không, nếu thật sự không được thì ta sẽ trộm ra.
”Mặt Hứa Diệu Âm xạm lại.
Vương Chí Kiệt bĩu môi: “Đó là con chó, không phải người, nào dễ trộm như vậy, chưa nói đến ngươi có thể vào nhà người ta hay không, coi như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-nguoi-tot-cac-nguoi-lai-goi-ta-la-tai-hoa/534737/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.