Lão ba: “Ta cũng hi vọng ta là Linh giả.”Nói như vậy là không phải rồi?Lão ba lại ân cần: “Không khỏe thì nghỉ ngơi một chút đi, thật sự không chịu được thì đi bệnh viện.”Dù bình thường lão ba rất không đứng đắn, Tần Kha không đứng đắn cũng là cha nào con đấy thôi.Nhưng không thể không nói, lão ba không đứng đắn này vẫn rất yêu thương con trai mình.Tần Kha đóng cửa phòng lại.Đối với hắn mà nói, cái thế giới này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.Quen thuộc là mọi người chung quanh, xa lạ là hoàn cảnh chung quanh.Cũng ví dụ như dị năng và linh nguyên là cái quỷ gì?Muốn biết tất cả, biện pháp đơn giản nhất chính là lên mạng tìm hiểu.Tần Kha ngồi trước màn hình máy tính, vừa mở website ra.Mấy cái hot search đã nhảy lên.“Chấn kinh, thiếu niên nào đó ở Vân Ảnh Thành nhận được một loại dị năng đặc thù, có thể khống chế bất cứ bộ phận nào trên cơ thể, có thể to có thể nhỏ!”“Trời ạ! Ba trăm con heo Hỏa Linh của công ty sinh vật nào đó đột nhiên kêu thảm lúc nửa đêm, là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức xã hội không còn?”“Không dám nhìn không dám nhìn, sinh viên đại học Linh giả bị dị thú lây nhiễm trong Linh vực, đêm khuya trở về ký túc xá liền bộc phát thú tính, lại làm thế này với ba tên bạn cùng phòng.
.
.”Nhìn hot search trước mắt, Tần Kha có chút há hốc mồm.Cái đầu nho nhỏ đã tràn đầy nghi vấn.Một tiếng trôi qua.Thế giới quan của Tần Kha lại sụp đổ lần nữa, rồi lại thành lập lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-nguoi-tot-cac-nguoi-lai-goi-ta-la-tai-hoa/534770/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.