Vừa chạy tôi vừa tự trách.
Thật sự là một đứa trẻ đáng thương, bị dọa như vậy, nói không chừng có thể mắc chứng bệnh trở ngại công năng, không thể cứng lên được.
Hàn Thực Sắc ngươi thật sự là quá hại người.
Tôi vừa tự mắng chính mình vừa cầm đồ vật này nọ trốn khỏi bệnh viện.
Hàn Thực Sắc tôi chính là cầm tinh con đà điểu a.
Cho nên, sau khi đem tiểu kê kê nhà người ta dọa cho mềm nhũn lập tức bỏ trốn về nhà, khóa chặt cửa, ngay cả con ruồi cũng không thể vào được.
Tiếp theo, đem tất cả điện thoại di động tắt nguồn hết, mặc cho bất cứ ai cũng không liên lạc được với tôi.
Cuối cùng leo lên giường mê man ngủ một giấc.
Nhất định tên hồ ly kia sẽ thay mặt cho sao hỏa đến diệt tôi, cho nên tôi chỉ có thể trở thành con rùa đen rút đầu, trốn ở nhà dù có chuyện gì cũng không bước ra.
Vì sao lại phát sinh chuyện như vậy?
Vì sao lại bị mê hoặc cơ chứ?
Da thịt trên người của tôi tựa hồ như vẫn còn lưu lại cảm giác khi đôi môi hắn lướt qua.
Rõ ràng đến làm cho người ta run sợ.
Hai người gắt gao dính sát vào nhau, cơ thể nóng rực không có bất cứ một khe hở nào, thanh âm thở dốc rên rỉ, hai mắt bị dục vọng bao phủ.
Đủ loại khẩn thiết đang càng lúc càng hiện ra rõ mồn một không ngừng trong đầu tôi.
Không được, không được, cứ như vậy mà nhớ thêm nữa chắc tôi sẽ điên mất.
Kết quả là, tôi mở ngăn kéo, lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-thuc-sac/2107154/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.