Dưới chiếc áo khoác dài màu trắng rộng thùng thình là một cơ thể có lồi có lõm mặc chiếc váy da màu đen bó sát người. Hai quả núi tròn trước ngực làm cho khóa kéo banh hết cỡ mém chút là bung ra, cái eo nhỏ một thước bảy tấc (~57cm) nhìn qua càng dịu dàng thon thả. Cái mông hoàn mỹ xinh đẹp mà co dãn ẩn trong lớp vải màu đen bằng da, âm thầm tỏa sáng trong vầng hào quang tràn ngập nữ tính vô cùng hấp dẫn. Gấu váy chỉ dài tới nửa phần đùi, để lộ ra một đôi đùi đẹp thon dài thẳng tắp không sót một tẹo. Cuối cùng, trên chân là một đôi giày cao gót 9 phân tinh xảo, dưới ánh sáng chói mắt của đèn huỳnh quang, lóe sáng lấp lánh.
Tôi chậm rãi ngẩng đầu, liếc mắt nhìn sáu đứa bệnh hoạn đang đứng thành một hàng trước mặt. Dáng người của bọn họ đều không giống nhau, có vai u thịt bắp, có gầy yếu đến nỗi gió đều có thể thổi bay, còn có không mập không ốm – không mỡ không nạc giống thịt ba chỉ... nam.
"Cởi quần ra." Tôi ra lệnh.
Xuyên thấu qua hai hàng lông mi dày được chải mascara cong vểnh lên trời, tôi thấy trên mặt bọn họ đều có chung một loại vẻ mặt, nao núng, thẹn thùng, bất an…
Không có một người nào nghe theo.
Roi da trong tay tôi, khá nặng, có gai nhọn xung quanh, uốn lượn giống như một con rắn nhỏ. Vào giờ khắc này, nó là Lolita của tôi, là tính mạng của tôi, là ánh sáng, là ngọn lửa dục vọng, là tội ác, là linh hồn, là biểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-thuc-sac/2107269/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.