Ái Sinh cầm kiếm chém thẳng đến nữ chủ thì dãi lụa lại bay ra chặn kiếm lại,lụa mà đòi chơi với kiếm à.Ái Sinh hơi nhếch môi lên đem kiếm chém rách tấm lụa thì nó lại mọc dài ra lại.Cô trừng mắt to lên,lại quay qua nam tử áo trắng kia,hắn mỉm cười:
"Dãi lụa đó có linh tính,nó giống như ma khí thượng cổ,dùng kiếm bình thường chặt dứt lụa thì tự nó mọc dài ra"Hắn vừa nói tay vừa cầm quạt,quạt cuồng phong đến.Mái tóc trắng nương theo gió mà bay,xong hắn lại đổi thành cây sáo,nếu quạt kéo cuồng phong đến thì sáo khi hắn thổi lên làm người ta muốn điên đầu nhưng hình như yêu quái hầu như không cảm nhận được gì
"Có cách nào trị không"
"Trảm Ma Đao trong truyền thuyết có thể diệt nó nhưng đã mất tích cả vạn năm rồi,coi chừng lúc nó tiểu yêu như cô chưa sanh ra đấy"Hắn trào phúng nói,cầm cây sáo mới thổi quơ quơ liền hiện ra hình lưỡi liềm xanh chém đến nam nữ chủ
Nghe thế Ái Sinh cười ha hả luôn,Trảm Ma Đao ư bổn lão nương có.Ái Sinh lập tức gắn nhuyễn kiếm lại rồi quấn quanh eo,tìm chỗ để né dãi lụa đang đánh tới rồi lôi cây đao ra.Tấm lụa đang đánh tới tựa như hơi sợ hãi mà thụt lùi lại quay quanh nữ chủ
"Cô khôn hồn thì đưa cây đao đây không thì đừng trách ta"Nữ chủ mạnh miệng nói tựa như không thấy dãi lụa kia đang sợ hãi song ả lại nói tiếp:
"Cô mau đưa thanh đao đây,ta sẽ cho cô con đường sống"
"Không biết ai cho ai à"Ái Sinh trào phúng cười,quơ đao một cái luồng khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-to-tong-cua-nu-chu/1362819/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.