Ta đến phòng Hồ Miễn Miễn, hỏi thị nữ Doanh Doanh về bệnh tình của nàng. Doanh Doanh quỳ xuống, khóc lóc kể lại: "Hôm qua Lương đệ nghe tin Thái tử uống rượu. Trước đó, Thái tử phi từng nói với nàng rằng Thái tử tửu lượng kém, lại hay nổi nóng vô cớ mỗi khi say. Lo lắng cho Thái tử, Lương đệ tự mình mang canh giải rượu đến. Lúc đi trời vẫn còn đẹp, nào ngờ đến nơi lại thấy Thái tử phi đang ở bên cạnh ân cần chăm sóc."
Trên đường trở về thì trời đổ mưa, nhưng Miễn Miễn lại từ chối che ô. Sau khi về cũng không để cung nữ hầu bạ tắm nước nóng, kết quả sáng nay nàng đã không thể rời khỏi giường.
Cung nữ quỳ xuống xin ta xử tội vì không chăm sóc tốt cho chủ nhân. Ta bảo nàng đứng lên rồi dặn dò: “Hãy cố gắng hết sức chăm sóc Hồ Lương đệ để chuộc lại lỗi lầm. Nếu có điều gì cần, hãy kịp thời bẩm báo với Thái tử phi và ta. Nhất định phải nhớ, dù bệnh tình thế nào cũng không được giấu ta.”
Ta biết, điều tiếp theo ta cần làm chính là hết lòng chăm sóc Hồ Miễn Miễn. Nàng ấy đang sốt cao, mãi vẫn chưa tỉnh lại. Thái tử và Thái tử phi đều đã đến thăm, ai cũng rất lo lắng. Kỳ thực, trong lòng ta rất không muốn nhìn thấy cặp phu thê này. Nếu không phải tại hai người bọn họ, Miễn Miễn cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như thế này.
Thái tử nhìn ra sự không vui của ta, nói với ta: "Bệnh của Hồ Lương đệ là do bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-trac-phi-cua-thai-tu/997184/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.