Sóng biển phương xa cuồn cuộn, phù văn trên thang trời dần mất đi ánh sáng, ba mươi hai người thông quan, mười một người bị đào thải.
Đám thiên kiêu được thông quan vẫn còn chìm trong nỗi sợ hãi, giống như vừa trải qua cực hình tàn khốc, ai nấy đều nhìn chằm chằm đệ tử danh ngạch Thiên Thần Điện bằng ánh mắt khó có thể tin được,
Bởi vì bọn hắn đã trải nghiệm qua, cho nên mới biết Quân Tự Liệt vừa rồi khoa trương đến cỡ nào!
Nếu không phải tận mắt chứng kiến, thậm chí sẽ cảm thấy đó chỉ là một hồi mộng ảo.
Sự chênh lệch trong đạo tâm của bọn hắn và Quân Tự Liệt, tựa như khoảng cách giữa trời và đất, khó có thể vượt qua được!
Nhưng vào lúc này.
Ầm!
Quái vật khổng lồ mở to hai con mắt màu đó, thang trời nháy mắt vỡ vụn, mười một thiên kiêu ở trên bậc thang biến mất không dấu vết, bao gồm cả công chúa đế quốc Cơ Minh Nguyệt.
Gò má ngọc tuyệt mỹ của nàng trắng bệch, hai mắt gắn chặt vào Cơ Huyền Nhã ở phía xa, con ngươi hiện lên một tia không cam lòng!
Chỉ trách Từ ác liêu.
Nếu không vì kẻ này, đạo tâm của nàng sao có thể vỡ vụn dễ dàng như vậy được, cho nên chỉ đành bó tay chịu trói, dừng bước tại thang trời.
Trong ảo giác vừa rồi.
Nam tử áo choàng trắng tùy ý lăng nhục thân thể tuyết trắng của nàng ở ngay trước mặt Ngự Lang!
Bản thân vừa phủ phục ở dưới thân Từ ác liêu, vừa chứng kiến bộ dạng điên cuồng của Ngự Lang, Cơ Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-la-tuy-tung-cua-nu-phan-dien/1065998/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.