Đó là một cái bình màu trắng ngọc như mỡ dê, cao chừng sáu tấc.
Tri Vi vừa nhìn đã cảm giác có chút giống chiếc bình mà Quan Âm Bồ Tát cầm trên tay khi xem phim truyền hình.
Nhưng hình dạng của cái bình này không giống với bình mà Quan Âm hay dùng, hơn nữa quanh thân bình còn trải đầy phù chú viết bằng chữ vàng mà Tri Vi nhìn không hiểu.
Nếu hai người nàng cùng cây đa tinh đánh tay đôi, tuy rằng nó không thể làm gì nhưng hai người bọn họ trong chốc lát cũng không thắng được, vậy chỉ có thể tìm đường đánh khác.
Lúc này Sở Âm lấy cái bình ra, đem miệng bình nghiêng xuống phía dưới.
Trong bình như ẩn chứa biển rộng mênh mông, trong nháy mắt khi Sở Âm đổ xuống, thủy triều cuồn cuộn trào ra.
Sở Âm lấy ngón tay vẽ một vòng quanh cây đa, nước trong bình tựa như có mắt, chỉ chui vào trong cái vòng Sở Âm vẽ chứ không đổ ra bên ngoài.
Chỉ chốc lát sau, dưới chân cây đa tinh như biến thành một cái hồ nhỏ.
Khí phách của cây đa tinh trong nháy mắt yếu đi.
Tri Vi biết rằng cây đa tinh này cũng là thực vật, mà người từng trồng cây xanh đều biết thực vật không thể không ngừng tưới nước nhưng khi tưới quá nhiều nước sẽ tạo thành khó khăn cho việc trao đổi chất ở rễ và khiến cây bị thiếu dưỡng khí.
Nhưng hôm nay, vấn đề mà cây đa tinh này gặp phải không chỉ mỗi khó khăn về thiếu dưỡng khí.
Toàn bộ rễ cây không thể chịu được nước mà cũng không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-lam-can-bo-cong-chuc-o-thien-dinh/291187/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.