Hoshino Riho chưa bao giờ ngờ được mình sẽ biến thành yêu quái.
Cô nhìn con quái vật xấu xí dữ tợn trong gương.
Đến giờ cô vẫn không thể nào tiếp thu được chuyện này...
Thật xấu.
Con mắt quái dị chứa đầy sự hung ác, gương mặt nửa người nửa thú tràn ngập vẻ đấu tranh pha lẫn điên cuồng, bàn tay cùng bàn chân đã hoàn toàn biến thành móng vuốt yêu quái...
Thứ duy nhất Hoshino Riho có thể tiếp nhận là cái đuôi to có lông mềm như nhung ở đằng sau lưng.
Cô không có năng lực chống lại những thứ lông mềm mại.
Cô luôn muốn có một con gấu nhồi bông thật lớn.
Nó sẽ giúp cô có cảm giác an toàn trong lúc ngủ.
Nhưng nguyện vọng đó của Hoshino Riho, một người con có địa vị thấp nhất nhà, cho tới nay vẫn chưa được thực hiện...
Cô cũng không dám tiêu số tiền kiếm được từ việc làm thêm vào điều ước xa xỉ ấy.
Hoshino Riho giống như rất nhiều học sinh Nhật Bản khác, gặp phải cảnh bạo lực học đường và bạo hành gia đình.
Cô đã từng dũng cảm phản kháng, thu thập chứng cứ, mang theo hy vọng tới cục cảnh sát để báo án...
Quả thực, sự tham gia của cảnh sát đã giúp mọi chuyện chuyển biến theo chiều hướng tốt đẹp hơn. Song, tình huống cũng nhanh chóng xấu đi.
Bạo lực ngày xưa, biến thành bạo hành lạnh.
Trong trường học...
Ở gia đình...
Tất cả gì cô gặp phải đã làm Hoshino Riho hiểu ra rằng.
Đôi khi, bạo lực tinh thần còn đáng sợ hơn cả bạo lực thể chất.
Nhưng, đó không phải điều khiến cô thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-lam-hoa-thuong-o-tokyo-nga-tai-dong-kinh-duong-hoa-thuong/191086/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.