Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng, ngữ khí thản nhiên nhìn Xích Diễm:- Bổn tọa cho nàng một cơ hội, trung thành với bổn tọa, ban cho nàng một cơ duyên.
Một câu làm tâm thần Xích Diễm dao động, trong lòng dâng lên cảm xúc khủng hoảng.
Thần phục hay không?Cơ hồ không chút suy nghĩ, Xích Diễm trực tiếp quỳ xuống:- Xích Diễm nguyện ý trung thành với tôn thần, không thay lòng, nếu trái với lời thề, thần hồn đều diệt.
Xèo!Nói xong, Xích Diễm mở rộng thần hồn, ý là để Cổ Trần in dấu ấn ký, biểu lộ quyết tâm và trung thành của mình.
Cổ Trần không nói nhiều, giữa chân mày bắn ra luồng tiên quang, một tiên ngân lấp lóe cấu thành ấn ký luân hồi in vào thần hồn của Xích Diễm.
Keng một tiếng, Xích Diễm rùng mình, chỉ cảm giác toàn thân đau xót, tiếp đó hơi thở luân hồi bàng bạc ùa vào thần hồn, hóa thành một quầng sáng mông lung.
Xích Diễm xoe tròn mắt, hoảng sợ nhìn thần hồn biến hóa, thêm một ấn ký luân hồi, hơn nữa còn có phòng ngự linh hồn cường đại.
- Đây là! luân! Xích Diễm mới thốt lời lập tức im tiếng, kinh dị nhìn Cổ Trần, trong ánh mắt mang theo tràn ngập đặc kính sợ.
Cổ Trần nhìn nàng, cảnh cáo nói:- Đây là cái gì thì tự nàng biết, đương nhiên, đã cho nàng chỗ tốt trong đó, dù về sau chết thì thần hồn của nàng cũng được ấn ký này bảo hộ, còn có thể lại ngưng tụ thần thể sống lại- Cảm tạ Thần chủ!Xích Diễm cung kính lạy tạ, trong lòng vừa mừng vừa sợ, cuối cùng bảo vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1071942/chuong-1904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.