Bên kia, tiên đỉnh rung rinh, bên trong phát ra từng tiếng rồng ngâm, tám cái đầu rồng cùng gầm rống, giãy giụa, nhưng không thể tránh khỏi số phận bị nấu canh.
Con vật tội nghiệp, gặp phải Cổ Trần quả thực là xui xẻo hết mức, thành món ăn trên bàn, đầu bị nấu canh, thân thể bị xiên thành thịt nướng.
Ục ục ục ục!Trong đỉnh sôi sùng sục, nước canh lăn lộn, từng cái đầu rồng lăn bên trong, răng nanh dữ tợn nằm trong cái miệng rỗng há to, hốc mắt trống rỗng lộ ra một loại thê lương.
Trên giá nướng phát ra tiếng xèo xèo, que thịt xiên bắt đầu chảy mỡ, Phi Hồng trợn mắt há hốc mồm nhìn, ngốc như gà gỗ, không biết chính mình đang ở đâu.
Thiên Đế đang nấu canh nướng thịt?Phi Hồng nuốt một ngụm nước bọt hỏi:- Ngươi! ngươi định ăn nó?Cổ Trần liếc qua nàng, cười hỏi:- Như thế nào? Nàng cũng muốn ăn? Xin lỗi, không có phần của nàng.
- Ngươi! !Phi Hồng tức xì khói, cáu gắt nói:- Lão nương mới không hiếm lạ, ngươi có tặng cho ta thì ta cũng không ăn, ai mà thèm!Một canh giờ sau, canh xương rồng đã nấu xong, mùi thơm xông vào mũi.
Xèo xèo!Trên giá nướng, từng que thịt rồng tỏa ra mùi thịt, sắc hương vị đầy đủ, nhìn mà chảy nước miếng ròng ròng.
Ục ục!Bụng của Phi Hồng phát ra tiếng kêu, nàng lúng túng quay mặt qua chỗ khác, nhưng vẫn không kiềm được thường liếc trộm thịt nướng.
Mùi hương đó quá dụ người, nàng chưa từng ngửi mùi thịt nào giống như vậy.
-! mùi vị không tệ.
Cổ Trần nếm một miếng, hương vị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1072049/chuong-1820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.