Lão Chí Tôn và anh linh hơi khom người, dứt khoát lui ra khỏi Thiên Đế Cung, tâm sự nặng nề rời khỏi nơi này.
Sau khi rời khỏi Thiên Đế Cung, lão Chí Tôn dừng bước, quay đầu nhìn Thiên Đế Cung, Một cỗ năng lượng buông xuống, bao phủ lấy toàn bộ Thiên Đế Cung.
- Ai! Thiên Đế, hình như thay đổi rồi.
Lão Chí Tôn thầm thở dài, cảm thấy một nỗi bất an mơ hồ.
Lão luôn cảm thấy sau khi bị trọng thương trở về, Thiên Đế như biến thành người khác, dường như đã mất đi tình cảm của con người, chỉ để lại phần đạm mạc của Thiên Đạo, băng lãnh, giống như máy móc.
Lúc này, bên trong Thiên Đế Cung, sau khi đuổi lão Chí Tôn cùng anh linh ra ngoài, Cổ Trần trong hai mắt lóe lưu quang, Thiên Đạo chi lực bao quanh toàn thân.
- Bản tôn đi vào một thế giới xa lạ! Cổ Trần lầm bầm lầu bầu một câu.
Thân thể của hắn tản ra khí tức của Thiên Đạo, thiên uy bạo phát, giọt tiên huyết bên trong trái tim không ngừng phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Không ai biết, hiện tại Cổ Trần cũng không phải là chân chính bản tôn, chỉ là một phân thân tại thời khắc sống còn chém ra kết hợp với một giọt tiên huyết mà hình thành.
Phân thân này chỉ được chém ra từ Thiên Đạo ý chí của Cổ Trần, đạm mạc, vô tình, không có tình cảm, cho nên xem là Thiên Đạo ý chí cũng không sai.
Bất quá về bản chất vẫn là phân thân, bị quản chế bởi bản tôn, không thể thoát khỏi trói buộc cùng hạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1072077/chuong-1801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.