Đông Hoàng nghiêm túc nhìn một vị lão giả, đưa ra mệnh lệnh.
- Tuân lệnh!Lão giả kia nghiêm nghị lĩnh mệnh.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không nghĩ tới Đông Hoàng nhà mình lại kiên trì như vậy, vẫn muốn tiếp tục phái người đi qua ngỏ ý tạo dựng quan hệ thông gia.
Hay lắm, lần này là lần thứ tám rồi lại còn chưa chịu từ bỏ, thật khiến đám thuộc hạ ê chề thở dài.
Đông Bộ Nhân tộc liên minh cùng Tây Mạc Nhân tộc liên minh, nếu có thể liền thành một thể sẽ là lợi ích cho cả hai bên.
Nhưng tâm tư Đông Hoàng không chỉ muốn có được Tây Mạc Nhân tộc bộ lạc, hắn muốn nhất thống cả Nhân tộc!- Cổ Trần, bản hoàng sẽ không để ngươi tiếp tục nhảy nhót.
Đông Hoàng lẩm bẩm, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Vạn Thạch lĩnh.
Hắn vừa thù ghét vừa kiêng kị Cổ Trần, tốc độ quật khởi của Cổ Trần quá nhanh, ban đầu chỉ là Bách Man sơn, nay đã nắm trong tay tam đại cương vực.
Đối với Đông Hoàng mà nói, uy hiếp quá lớn, hắn nhất định phải tìm biện pháp ngăn chặn Cổ Trần, thậm chí bóp chết đối phương.
Về phía Cổ Trần, hắn chẳng biết gì về Đông Hoàng, lại càng không biết đối phương đang âm thầm căm ghét hắn, mà có biết cũng vậy, địch nhân sao, giết là xong.
Bấy giờ, Cổ Trần đang chỉnh đốn Vạn Thạch lĩnh, chuẩn bị dung nhập vào Hoang Cổ tộc, quá trình này có rất nhiều vấn đề cùng sự tình cần phải xử lý.
Chẳng qua trong lúc Cổ Trần xử lý chuyện của Vạn Thạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1072679/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.