Cổ Trần không nhiều lời, trực tiếp lách mình nhảy lên phía trên tổ mạch, hắn khoanh chân ngồi xuống đầu rồng của tổ mạch, ngay vị trí giữa hai sừng rồng.
Tổ mạch không bị kinh động, vẫn bình tĩnh ngủ say như trước, một hít một thở, phun ra nuốt vào Linh năng địa mạch vô tận.
Ông!Sau một khắc, thân thể Cổ Trần khẽ run lên, giữa mày có ánh sáng phát ra.
Cơ thể hắn rung lên, linh hồn thể sáng lòa, Luân Hồi Ma Bàn ù ù xoay quanh, như thể muốn ma diệt vạn linh.
Răng rắc một tiếng, linh hồn thể của Cổ Trần đã nứt ra, nó tách ra một vầng sáng mờ nhạt, để lộ dao động sóng linh hồn mạnh mẽ.
Đó là phân thân của linh hồn Cổ Trần, khi bị tách ra có vẻ rất suy yếu, chỉ là một vầng sáng mờ nhạt bay bổng trước mặt.
- Vừa lúc đem Ma Hồn chưa kịp dọn sạch rót vào bên trong, nuôi dưỡng ra một phân thân linh hồn.
Cổ Trần lẩm bẩm, hắn chịu đựng đau nhức kịch liệt, rót Ma Hồn chưa được hút dọn sạch vào trong vầng hào quang kia.
Ông!Phân thân linh hồn phát ra một luồng sáng mãnh liệt, có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người đang chậm rãi thành hình, tuy rất mờ nhạt, nhưng đó chắc chắn là Cổ Trần, không khác gì hắn, nó đang tỏa ra sóng dao động cường đại.
- Được rồi sao?Cổ Trần lộ vẻ vui mừng, hắn nhìn phân thân linh hồn trước mắt, cảm thấy không tệ lắm, tuy không cường đại bằng linh hồn chủ, nhưng cũng chẳng kém quá nhiều.
- Bắt đầu thôi!Linh hồn đã được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1072740/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.