Còn muốn Hỏa Kỳ Lân, Thủy Kỳ Lân, Lôi Kỳ Lân… Sao ngươi không dứt khoát lên trời bắt hết nữ thần lại đi.
- Cút!Cuối cùng Cổ Trần cũng không chịu nổi nó líu lo không ngừng nữa, hắn dơ chân đạp bay Mặc Kỳ Lân, đá nó bay ra ngoài mấy trăm dặm.
- A! Đau chết mất.
Không lâu sau, Mặc Kỳ Lân xiêu xiêu vẹo vẹo bay về, chân giẫm lên tường vân, vẻ mặt thống khổ, một cú đạp vừa rồi tuy không khiến nó bị thương, nhưng lại đau sắp chết.
Cổ Trần nhìn nó cười như không cười, dọa Mặc Kỳ Lân khẽ run rẩy, lập tức đàng hoàng lại.
Có điều nó bất mãn lầm bầm nói:- Đã nói sẽ tìm cho ta tám mươi tiểu tỷ tỷ Kỳ Lân xinh đẹp rồi, bây giờ lại không tính toán gì hết, quá ghê tởm.
Cổ Trần đen mặt, thiếu chút nữa đã lôi Thanh Đồng đỉnh ra luộc chín nó, con Mặc Kỳ Lân này quá đáng ghét, trong đầu chỉ biết nghĩ đến tiểu tỷ tỷ Kỳ Lân của nó thôi sao?- Ta nói này, ngươi có thể sống có chút lý tưởng hơn được không?Cổ Trần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, khiển trách:- Cả ngày chỉ nghĩ đến những thứ lung tung rối loạn này, không tốt lên được đâu,- Lý tưởng của ta chính là, muốn có rất nhiều, rất rất nhiều tiểu tỷ tỷ Kỳ Lân! Oành!Mặc Kỳ Lân còn chưa kịp nói dứt lời, một chân lại vung đến đạp nó đạp bay ra ngoài, lần này khiến nó bay ra xa hơn trăm dặm, nện vào một vũng bùn.
Có điều rất nhanh nó đã nhanh chóng chạy về, vẻ mặt ấm ức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1072892/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.