Nhưng giây sau, sát khí trên người Cổ Trần biến mất không còn dấu vết, giống như chưa bao giờ xuất hiện, khiến Mỹ Đỗ Toa định ra tay tạm dừng lại.
Vẻ mặt của Cổ Trần trở nên bình tĩnh, thản nhiên, đôi mắt nhìn Mỹ Đỗ Toa, ánh mắt trở nên có chút đứng đắn và nghiêm túc.
- Mỹ Đỗ Toa, chúng ta kết hôn đi! Keng!Vừa dứt lời, một tiếng ngân vang lên, một tia sáng lạnh bắn về phía Cổ Trần.
- A, nói nhầm.
Vẻ mặt Cổ Trần lúng túng, nói:- Ý của ta là chúng ta kết minh đi.
Lưỡi dao băng cách cổ Cổ Trần chỉ có 1cm, khí lạnh tràn ngập, phong mang thấu xương.
Mỹ Đỗ Toa mặt lạnh, hai mắt bắn ra từng luồng sương lạnh, cả người lạnh lẽo dọa người, linh hồn cũng bị đông lại.
Mỹ Đỗ Toa nhìn Cổ Trần chằm chằm, thật lâu mới tán đi lưỡi dao băng.
- Nếu còn dám khinh nhờn bổn hoàng thì nhất định giết ngươi.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nói một câu, trong lòng tức giận muốn ra tay đập chết Cổ Trần, nếu không phải không có nắm chắc thì nàng đã hành động.
Chưa từng có ai dám đùa giỡn nàng như vậy, làm Thâm Hải Nữ hoàng, tự nhiên có khí tức và uy nghiêm khiến người kính sợ.
Nàng không ngờ rằng Cổ Trần dám trêu cợt nàng như vậy.
- Nói sai, nói sai.
Cổ Trần cười vô tư, bỗng thay đổi nét mặt, nghiêm túc nói:- Mỹ Đỗ Toa, không bằng, chúng ta buông xuống thù hận, hai tộc chúng ta kết minh, được không?Từ ngữ kết minh khiến Mỹ Đỗ Toa ngẩn ngơ.
Hai tộc buông xuống thù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1073231/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.