Chỉ để lại vài giọt huyết dịch trong suốt, và vài món bảo vật bay lơ lửng giữa không trung, phát ra ánh sáng mông lung, chứng tỏ vừa rồi Thiên Cáp Vương từng có mặt ở nơi này.
Còn hiện tại, Thiên Cáp Vương đã bị đốt thành tro tàn, thân linh hồn thể đều bị tiêu diệt.
- Chà chà, không tệ.
Cổ Trần vẫy tay một cái, Ly Hỏa vô tận lập tức cuốn ngược lại, mang theo tất cả gia sản của Thiên Cáp Vương và mấy giọt Niết Bàn chân huyết kia bỏ vào trong túi.
Bốn phía xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch, Thạch Phi Thiên, cơ thể hai người Kim Giáp Vương run rẩy, hoảng sợ nhìn Cổ Trần, tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanhThậm chí nhanh đến mức bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại, chưa kịp cứu viện, Thiên Cáp Vương đã bị đốt thành tro.
- Nam Minh Ly Hỏa? Ngươi, ngươi! Sao ngươi lại có thể nắm giữ ngọn lửa này?Hỏa Tang Nhi giật mình hét to một tiếng, mặt đầy vẻ khiếp sợ nhìn chằm chằm vào ngọn lửa màu xanh tím đang bao bọc quanh cơ thể Cổ Trần, ngọn lửa đó chính là Nam Minh Ly Hỏa.
Thân là Hỏa tộc, tất nhiên nàng ta biết rất rõ ngọn lửa này cường đại và đáng sợ đến mức nào, nó chính là ngọn lửa bản mệnh của Chu Tước.
Nhưng Cổ Trần chỉ là một Nhân tộc, sao hắn có thể nắm giữ ngọn lửa bản mệnh của Chu Tước?Nhất thời, bầu không khí trở nên tĩnh lặng, ba người Hỏa Tang Nhi, Thạch Phi Thiên, Kim Giáp Vương cùng nhau lui lại, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Cổ Trần.
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1073492/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.