Ý niệm của Thú Vương xuất hiện, trực tiếp làm sáu tên cường giả Thú nhân mất khống chế phản bội nổ tung, dưới ý niệm của Thú Vương cả đám đều tự hủy.
- Nhân tộc, ngươi đã giết vô số cao thủ tộc ta, hôm nay lại còn dám bước chân vào lãnh địa tộc ta.
Hư ảnh Thú Vương gằn lên từng câu từng chữ, lạnh lùng nói:- Bốn Vương nhất định phải rút linh hồn của ngươi ra, đặt dưới Thú Hỏa thiêu đốt một vạn năm.
- Hừ, chỉ là một hư ảnh thôi, còn dám nói khoác mà không biết ngượng?Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, mi tâm phát ra một tia sáng, linh hồn ý chí cường đại dâng lên phát ra, thi triển một đạo ánh sáng Linh Hồn Tịnh Hóa đánh tới.
Vù!Hư ảnh Thú Vương vươn tay ra đánh một kích, hư không run rẩy, tia sáng linh hồn sụp đổ vỡ nát, không cách nào chạm đến hư ảnh do ý niệm của đối phương ngưng tụ thành.
Uy hiếp cường đại khiến vô số người rung động, cũng làm cho Cổ Trần không khỏi kinh ngạc, trong lòng sinh ra một ý nghĩ.
Tộc trưởng Thú nhân Mông Liệt, hình như đã Niết Bàn thành công, trở thành một Niết Bàn Vương giả.
- Bí thuật Linh Hồn Tịnh Hóa của Tát Mãn lại bị ngươi luyện được?Mông Liệt lạnh lùng nhìn Cổ Trần bên dưới, sát ý trong mắt dâng lên, hai vệt sáng màu vàng kim bao phủ xuống, ẩn chứa công kích ý chí của cường giả Niết Bàn cảnh.
Keng keng!Mi tâm Cổ Trần phát sáng, từng đạo từng đạo ánh sáng Thanh Đồng tuôn ra, va chạm với ánh sáng màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1073700/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.