Cổ Trần nhè nhẹ thở hắt ra, đè xuống bất an trong lòng, buộc mình tỉnh táo lại.
Bây giờ có sốt ruột cũng vô dụng, sợ cũng vô ích, đã dung nhập vào xương rồi, khiến Cổ Trần thêm một phần cảm giác nguy hiểm nặng trĩu.
Tựa như đặt một quả bom hẹn giờ trong người, bộ xương màu đen kỳ dị kia rốt cuộc có lai lịch gì?Ầm!Cổ Trần đang nghĩ ngợi, đột nhiên thạch điện nổ tung, cơ hồ trong tích tắc sụp đổ thành bột phấn bay ra, cả tòa thạch điện hoàn toàn sụp đổ.
Đứng giữa bột đá bay đầy trời, Cổ Trần không nhúc nhích, yên lặng nhìn chín cột đá phong cách cổ xưa ở trước mắt, chúng nó còn nguyên vẹn.
Nói cách khác, thạch trận vẫn hoàn chỉnh.
“Có thể mang thạch trận về không nhỉ?”Trong đầu Cổ Trần thoáng qua suy nghĩ này, muốn mang thạch trận ra, trực tiếp chuyển về, dù gì cũng là một thạch trận cường đại.
Nếu như chuyển về, đặt trong tổ lăng hoặc chôn xuống quanh bộ lạc theo vị trí thạch trận, hình thành một thạch trận lớn thì chẳng phải là càng tốt hơn?“Đào!”Cổ Trần híp hai mắt, lập tức đặt quyết tâm đào mang về, đã đến thì không thể tay không mà về, trước tiên đào trọn vẹn thạch trận mang về.
Không chừng về sau sẽ có việc cần đến nó, dù sao là thạch trận có thể khóa lại xương khô màu đen kỳ dị kia thì không đơn giản chút nào.
Cứ như vậy, Cổ Trần bắt đầu việc lớn đào móc, từng cây cột đá bị hắn ngang ngược đào ra, bưng nguyên thạch trận lên.
Nhưng khoảnh khắc Cổ Trần đào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1073881/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.