Cổ Trần khắc một ấn ký linh hồn vào đầu Cổ Ma, hoàn toàn kiểm soát nó, từ nay nó đừng hòng trốn thoát, chỉ có thể trở thành tiểu đệ của hắn, xông pha chiến đấu.“Grao! Có!”Cự ma gầm nhẹ đáp lại.Theo trong ý thức truyền tới một suy nghĩ, vẫn còn có Cự ma, đang lúc Cổ Trần vui vẻ thì chợt nhận được tin mới, có nhưng đã di chuyển đi.Cự ma khác đều rời khỏi khu vực này, không biết di chuyển đến chỗ nào.Cổ Trần có chút tiếc nuối, hắn quay sang hỏi thăm lão cự nhân, ý niệm giao lưu một phen, đạt được kết luận là nơi này chỉ có nhóm Độc Nhãn cự nhân bọn họ.Thật ra chỗ này vốn có một Cự Nhân tộc, bên trong có nhiều chi nhánh cự nhân, Độc Nhãn cự nhân, Cự ma là hai trong số đó.Đáng tiếc, Cự Nhân tộc đã đi.“Được rồi, thu phục nhóm cự nhân này đã rất tốt.”Cổ Trần vứt bỏ tiếc nuối trong lòng, nhìn ba mươi Cự ma, mười hai Độc Nhãn cự nhân ngoan ngoãn, trong phút chốc dâng lên hào khí.- Thu thập đi, chuẩn bị theo ta trở về.Cổ Trần hào hứng phấn chấn, thu về Thanh Đồng bí giáp, kêu lão cự nhân đi thu thập một phen, chuẩn bị mang theo bọn họ trở về bộ lạc.Nhưng lão cự nhân hét to một tiếng, muốn nói gì đó với Cổ Trần:- Grao!Cổ Trần ngạc nhiên nhìn lão cự nhân biểu đạt muốn nói chuyện:- A? Ngươi muốn nói cái gì?Nó không có cách nào nói chuyện, đành truyền ý niệm trong ấn ký linh hồn.“Chủ...!Đến...!Bên kia...”Lão cự nhân nói, trực tiếp dẫn đầu đi hướng sâu trong hẻm núi, hình như muốn mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1073888/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.