Hai người va quyền vào nhau, nụ cười của Thanh Phong đông cứng lại trong nháy mắt, chỉ nghe “đùng” một cái, cánh tay Thanh Phong nổ nát vụn, huyết nhục xương cốt rơi lả tả xuống mặt đất, lực lượng cường đại đánh bay hắn ra ngoài, văng tận mười mấy thước mới dừng lại rơi xuống.
Bốn phía hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả mọi người ngây dại.
- Làm sao! Có thể?- Thanh Phong thiếu chủ bại?Mười thợ săn của bộ lạc đang đứng vây chung quanh kinh ngạc, trừng to mắt nhìn tình huống trước mặt, vốn dĩ bọn họ nghĩ Cổ Trần sẽ bị đánh chết hoặc tàn phế.
Kết quả thì ngược lại, Thanh Phong bị đánh bay ra ngoài, cả một cánh tay bị đánh nổ, huyết nhục vẩy ra, nhuộm đỏ mặt đất.
- A! Cánh tay của ta! Thanh Phong hét thảm, mọi người bừng tỉnh, cùng nhau nhìn lại, chỉ thấy Thanh Phong ngã trên mặt đất thống khổ kêu rên, miệng mũi chảy máu, cánh tay phải hoàn toàn mất hết.
Mặt mũi hắn tràn ngập kinh hãi, sự đau đớn thống khổ khiến gương mặt hắn bắt đầu vặn vẹo, giống như lệ quỷ thê lương kêu rên.
- Lên, giết hắn cho ta.
Thanh Phong đau đớn gào thét, hai mắt đỏ thẫm.
Hắn giận dữ công tâm, mất hết lý trí, điên cuồng hạ lệnh muốn chém giết cái tên chó má Cổ Trần này, vậy mà lại dám đánh nổ cánh tay của hắn.
- Giết hắn!Mười người kia lập tức tỉnh ra, đồng loạt vung binh khí lên ào ào đánh về phía Cổ Trần, Cốt Đao chặt chém, Cốt Thương xuyên thủng.
- Thanh Y, ngươi lui ra đi.
Sắc mặt Cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1074186/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.