Nhìn thấy cảnh này, Cổ Trần nhíu chặt mày lại, hừ một tiếng:- Chạy nhanh lắm, nếu như chậm một chút nữa ý thức của ngươi đã bị chôn vùi triệt để rồi.
Sinh vật thần bí kia chạy trốn, bị Cổ Trần mạnh mẽ phản kích thiếu chút nữa đã vẫn diệt, nhưng nó vẫn trốn thoát.
- Bản tôn, vừa rồi là cái gì vậy?Lúc này, Thiên Đế và Thâm Uyên đã cùng nhau bước đến bên cạnh, sắc mặt kinh hãi nhìn Cổ Trần, muốn hỏi thăm xem vừa rồi là thứ gì.
- Có phải là Thượng Thương hay không?Thiên Đế nhíu mày hỏi.
Cổ Trần lắc đầu:- Không phải là Thượng Thương, bóng người mờ ảo vừa rồi, hiển nhiên là nhân vật mạnh mẽ không hề kém so với ta và ngươi.
- Có người không muốn chúng ta bước vào khởi nguyên.
Những lời này của hắn khiến Thiên Đế, Thâm Uyên, và cả đám cường giả khác của Hồng Hoang đều ồn ào kinh hãi gần chết, nhìn cảnh đại chiến trước mắt mỗi người đều trầm mặc không nói gì.
- Có lẽ, chỉ là một số sinh vật cường đại lưu lạc thời không mà thôi, đúng lúc chúng ta gặp phải, bị bọn chúng để ý đến chúng ta.
Thâm Uyên đột nhiên mở miệng nói ra quan điểm của mình.
Cổ Trần nghe thấy thế dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn gật đầu:- Cũng có khả năng này, có điều vẫn phải cẩn thận mới được, trong khởi nguyên chỗ nào cũng chứa đầy những thứ mà chúng ta không biết, chúng ta không có bất kỳ đầu mối nào.
- Cẩn thận mới tốt!- Đi, xông vào!Hai mắt Cổ Trần nheo lại, lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1341917/chuong-2334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.