Không bao lâu sau, tu vi của hắn cũng sẽ tăng lên theo một bước này, đến lúc đó chiến lực sẽ mạnh đến một cái trình độ tuyệt đỉnh.
- Ngươi đã tỉnh!Một giọng nói trong trẻo đánh gãy suy nghĩ của hắn, liếc mắt nhìn qua mới phát hiện là Giới Linh tới.
Nó đang tò mò đánh giá Cổ Trần, kinh ngạc nói:- Thật kỳ quái, vì sao trên người ngươi không có chút khí tức nào, thậm chí ta cũng không cảm giác thấy ngươi tồn tại?Cổ Trần nghe xong mỉm cười, nói:- Chờ đến khi ngươi triệt để thoát ly khỏi trói buộc của Hỗn Độn Giới, là có thể biết vì sao.
- Ừ!Giới Linh đơn thuần gật đầu, âm thầm nhớ kỹ.
- Nên kết thúc rồi.
Cổ Trần thì thào một câu, tạm biệt Giới Linh, bước một bước rời khỏi Hỗn Độn Giới, đi tới trên Cửu Trọng Thiên.
Lúc này Cửu Trọng Thiên, đã sớm phá nát không chịu nổi, đại bộ phận bản nguyên bị Hồng Hoang thôn phệ không còn, chr còn lại một cái thùng rỗng rách nát.
Còn có một nơi khác, chính là Lưu Đày Chi Địa.
- Hừ!Hai mắt Cổ Trần nheo lại, hừ lạnh một tiếng, ánh mắt rơi vào phía trên Lưu Đày Chi Địa.
Trong nháy mắt một cỗ sát ý bao phủ Lưu Đày Chi Địa, làm thiên địa thất sắc.
Sát ý bao phủ, khiến toàn bộ Lưu Đày Chi Địa cũng vì đó mà rung động.
Ông!Chỉ thấy một ngón tay từ trên trời giáng xuống, thiên địa run rẩy, Cửu Trọng Thiên kèn kẹt rơi xuống, uy áp mạnh mẽ khiến chúng sinh đều hoảng sợ.
- Rống!Bên trong Lưu Đày Chi Địa truyền đến một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-man-hoang-bo-lac/1341965/chuong-2300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.