Trên bàn ngoài giấy bút mực nghiên, còn đặt một chiếc ống bằng sành, nông như nắp nồi, dùng để đậy bài thi trong lúc ra ngoài có việc hay cần rời chỗ.
Trùng hợp thay, bàn thi của Phương Lộc Chi và Hàn Diệp lại sát bên nhau, hai người liếc nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ vẻ đối địch.
Lại một hồi trống vang lên, mọi người bắt đầu kiểm tra lại giấy bút. Hàn Diệp thu hồi ánh nhìn.
Lúc này giám khảo đã phân phát đề thi, trong trường bỗng lặng ngắt như tờ, chỉ còn nghe tiếng bút lướt trên giấy sột soạt.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.
Hàn Diệp không vội, trước tiên cẩn thận đọc kỹ đề, rồi mới trầm tĩnh nhấc bút.
Phương Lộc Chi cũng đầy tự tin, tay trái vén tay áo, tay phải cầm bút chấm mực viết chữ.
Trong trường thi, thời gian trôi qua vùn vụt, thoắt cái mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, đã có không ít người nộp bài.
Hàn Diệp cẩn trọng xem lại nhiều lượt, đến khi hài lòng mới gật đầu.
Ra khỏi trường thi, hắn ngửa đầu hít sâu một hơi, lòng nhẹ tựa gió thu.
Lưu Thành Vũ vội vã bước lên, lo lắng hỏi han:
“Hàn đại ca, đề thi hôm nay thế nào?”
Hàn Diệp khẽ mỉm cười, thong thả đáp:
“Cũng tạm ổn.”
Lưu Thành Vũ lập tức hớn hở:
“Vậy là làm được rồi!”
Hàn Diệp gật đầu. Kỳ thi vẫn còn một ngày rưỡi, những bài văn thể Bát cổ hắn đều đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/2771274/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.