Tạ Tinh xoá ký ức của Lâm Khanh.
Lại cử thêm một đàn rắn nửa đêm chui vào nhà người khác, xoá tất thảy ký ức của những người liên quan.
Những gì thay thế sẽ là Lâm tiểu thụ tự mình vươn lên sinh tồn trong hiểm cảnh, tự mở công ty rồi thành công.
Trong một đêm, Tạ Tinh hoàn toàn xoá bỏ dấu vết của mình đã từng tồn tại trên thế giới này.
Tốt đẹp biết bao.
Y nhìn căn nhà trọ tiêu tán trong không khí, khép hờ hai mắt, quay đầu không chút luyến tiếc.
Người duy nhất còn lại ký ức về y, chỉ có Tần Húc.
_
Bảo Bảo [ ... ] Buồn ơi là buồn.
Nhưng cũng không thể trách ký chủ.
Tình cảm của Lâm Khanh vốn dĩ là đơn phương từ một phía.
Ký chủ vì nhiệm vụ mà bày ra ấm áp và dịu dàng của mình.
Nhưng không thể chạm điểm giới hạn, quá mức càng không.
Lâm Khanh muốn tình yêu từ Tạ Tinh.
Cái này là giẫm lên vạch ranh giới rồi.
Bảo Bảo là hệ thống có linh tính do Chủ Thần đặc chế, đôi khi não bổ còn ghê gớm hơn cả con người.
Chắc tại bị nhồi nhiều kiến thức quá.
Nhưng mà Tạ Tinh vẫn gật đầu tán đồng với quan điểm của nó.
Lâm Khanh không nên thích mình.
Phải triệt tiêu mọi khả năng dù là nhỏ nhất.
_
Bên trong phòng làm việc cấp cao của Tần thị.
Nam nhân ngồi bên bàn giấy, ngón tay lật văn kiện không ngừng thỉnh thoảng hơi khựng lại. Cuối cùng lông mày nhẹ cau, lạnh giọng mắng một tiếng
:"Đám phế vật vô dụng, giao cho chút việc cũng làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-mang-theo-tieu-thu-di-duong-thai/1585846/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.