Sở Mặc bất ngờ không kịp đề phòng, nửa bên mặt bị đánh đỏ lên.
Ta cho rằng hắn sẽ tức giận, lại nghe thấy bên tai truyền đến thanh âm: [Tay sư phụ thật mềm.]
[Bộ dáng tức giận của người cũng đẹp như vậy, ta nên làm thế nào mới có thể làm cho sư phụ nguôi giận đây?]
[Chúng ta có nên tự làm mình bị thương nặng không? Sư phụ là người mềm lòng nhất, có lẽ Ta có thể ngủ với anh ấy... Chà, sư phụ ngủ không ngon, có lẽ anh ấy lại lăn vào vòng tay tôi... Thân thể anh ấy kỳ thật rất mềm mại, vòng eo cũng gầy...]
Ta: "...?!”
Chờ đã, ta có nghe thấy gì lạ không?
[Sư phụ đang nhìn ta, đôi mắt của sư phụ thật đẹp, thật muốn hôn một cái.]
Đây là.... giọng của Sở Mặc sao?
Nhìn người có vẻ mặt bình tĩnh trước mặt, ta không thể tin được rằng đây là lời nói của hắn.
[Sư phụ nhìn ta chằm chằm làm gì? Có phải tay đau không?]
Ta theo bản năng nhìn về phía tay phải của mình, lòng bàn tay xuất hiện một chút dấu ấn màu bạc.
Ta bỗng nhiên hiểu được, sau khi điểm sáng huyền tinh trong đại điện rơi vào lòng bàn tay thì ta có thể nghe thấy tiếng lòng của Sở Mặc.
Ta giơ tay tát hắn một cái, tức giận nói: "Thì ra ngươi là giống Sở gia!”
Sở Mặc che mặt, đôi mắt kinh ngạc.
[Sư phụ và Sở gia có cừu oán sao? Nhưng ta đã sớm bị Sở gia vứt bỏ.]
[Sư phụ, ta không phải người Sở gia, ta là người của ngài...]
Hắn vẫn hỏi thăm ta có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-muon-theo-su-phu-suot-doi/2590483/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.