Đêm xuân gió lộng.
Trong tửu lâu nổi tiếng nhất Phượng đô nhộn nhịp ngập tràn hương rượu thơm lừng cùng tiếng đàn ca vui vẻ. Đèn lồng ngũ sắc treo cao trên các tầng lâu tỏa sáng rực rỡ.
Tửu lâu có kiến trúc giếng tròn, bốn bề là ba tầng gác cùng phòng trọ. Phần giữa không mái che là nơi dành cho khách uống rượu thưởng thức cảnh và có thể nhìn rõ bầu trời đêm.
Trăng vừa lên.
Ánh sáng bạc tuy không sánh nổi với những tia hào quang phía dưới nhưng lại mang cho người ta một cảm giác nhẹ nhàng dễ chịu.
- Nào, mĩ nhân, lại đây rót rượu cho bản quan!
Ngồi trên chiếc bàn lớn giữa sân là một lão râu ria mặc áo tơ tằm chất liệu thượng hạng. Gương mặt do uống nhiều rượu đã đỏ gắt. Lão trong tay cầm thỏi bạc lớn, ngả ngớn ngoắc ngoắc một nữ nhân đang tấu đàn.
Thấy nữ nhân kia không những không ngừng đàn lại còn cả gan không động đậy có ý muốn đến, lão quan kia đập bàn “Ầm!” một tiếng rồi lắc lư đi lại.
- Á!
Nữ nhân tấu đàn bị lão nắm tay liền hoảng hốt hét lớn. Mọi người xung quanh đều hướng ánh mắt thương hại đến vị nử tử kia nhưng không ai dám đến cản. Ông ta chính là quan huyện nơi đây, muốn quyền có quyền, muốn tiền nhất định không thiếu.
Lúc này, một người phụ nữ đã ngoài tam tuần xinh đẹp vội vã chạy lại, chính là chủ tửu lâu. Bà hướng tên quan kia miễn cưỡng cười lấy lòng:
- Đại nhân, đại nhân rộng lượng đừng chấp nhặt tiểu nữ chưa hiểu chuyện. Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-nu-va-yeu-vuong/463407/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.