Edit: hanna
Bùi Sơ và Tiết Thanh Linh chậm rãi tiêu sái đi trên cây cầu phong vũ bắc ngang qua mặt nước này. Đỉnh cao nhất của cây cầu này có bảy tầng, kết cấu đỉnh cầu phức tạp mà tinh mỹ. Trên sàn cầu từng ván từng ván gỗ dày, dài và nặng lát liên tiếp với nhau không một kẽ hở, đế giày của người đi đường va chạm với sàn cầu phát ra âm thanh trầm trọng. Gió nhẹ chợt thổi qua, mang theo mùi thơm của hoa lá sen.
Phong cảnh trên cầu rất đẹp, đập vào mắt là hồ nước mênh mông và núi non xanh ngắt phía xa, gần đó là hành lang cầu đá quanh co uốn lượn cùng với đình nhỏ bên bờ. Nhìn sang phía tây là một mảng lá sen xanh mướt chập chùng, lúc gió thổi qua, lá sen như từng gợn sóng xanh biếc đồng thời dập dềnh lay động. Trên mặt lá sen còn có từng hạt nước nhỏ trong suốt ánh nhuận như lưu ly rơi từ lá sen xuống nước, quấy nhiễu đàn cá bơi trong hồ. Từng bông hoa sen cao vút nổi trên mặt nước đang vào thời điểm khoe mình đẹp nhất.
Bùi Sơ nắm tay Tiết Thanh Linh đi dọc chiều dài của cây cầu phong vũ này.
Hai người đều không có tâm trạng nào đi thưởng thức phong cảnh xung quanh. Bọn họ chỉ có thể cảm nhận được hai lòng bàn tay ấm áp đang chặt chẽ đan lại với nhau, không phân biệt nổi rõ nhiệt độ nóng bỏng kia là truyền từ tay mình tới hay từ tay đối phương.
Trên cầu phong vũ có mười tòa bảo tháo, hai người yên lặng không nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-o-co-dai-mo-y-quan/922854/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.