Edit: Hanna
Một sáng ngày nọ, Liễu Ngọc Chỉ uể oải thức dậy, dường như có thể nghe được tiếng chim chích chòe kêu ngoài cửa sổ. Sau khi bà đánh răng rửa mặc xong, không ra ngoài mà lại gọi Tiết Thanh Linh đến thủy tạ ở ngoài sân trước, đồng thời còn bảo hạ nhân trong nhà sắp xếp một đống sổ sách mang tới đây.
Hôm qua Tiết Thanh Linh đột nhiên nói muốn cùng bà học quản gia, thậm chí hôm nay còn khá thành thành thực thực, y quán cũng không đi, nhờ Liễu Ngọc Chỉ ở nhà dạy cậu.
Liễu Ngọc Chỉ vuốt lại búi tóc, nhìn Tiết Thanh Linh đang vội vã chạy tới, trong lòng suy nghĩ: Chuyện bất thường tất trong lòng có quỷ.
Tiết Thanh Linh cùng với Tiểu Giao ngồi xuống ghế đá, ngoan ngoãn ngoan ngoãn cầm lên một cuốn sổ thu chi, cười lấy lòng với mẹ cậu, đồng thời giả vờ giả vịt lật qua lật lại mấy trang giấy.
Liễu Ngọc Chỉ dò xét liếc nhìn đối phương cầm cuốn sổ cũng cầm ngược, trong lòng nghiến răng nghiến lời cười một tiếng: Nhìn con xem tính làm cái trò quỷ gì!
Tiết Thanh Linh nhận ra mình ấy vậy mà lại cầm ngược sách, làm bộ giả vờ ho khan khù khụ mấy lần, lập tức khép sách lại, ân cần đứng dậy bê nước châm trà, hai tay dâng cốc, nghiêm túc đưa đến trước mặt Liễu Ngọc Chỉ.
Liễu Ngọc Chỉ nhận lấy chén trà từ tay con trai nhưng không hề uống một miếng, bà sợ nhi tử mình lại thốt ra 'mấy câu kinh người' nào đó.
"Hôm nay thực sự không tới y quán hả?"
Tiết Thanh Linh đoan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-o-co-dai-mo-y-quan/922883/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.