Edit: hanna
Vì phòng ngừa kẻ nào đó chết đói thì sẽ không có ai đến nhà mình cầu thân, Tiết Thanh Linh không thể làm gì khác hơn là xắn tay áo lên chạy đến nhà bếp nhỏ trong y quán nấu cơm. May là trong nhà bếp vẫn có không ít nguyên liệu tươi ngon, vốn định để làm đồ ăn cho trưa nay nhưng bởi vì trưa không nấu, hiện tại làm cũng chưa quá muộn.
Do sợ Bùi Sơ đói bụng khó chịu, Tiết Thanh Linh làm một bát mỳ thanh thang trước, cho hắn ăn ấm bụng.
Bùi Sơ vào trong nhà bếp với cậu, đứng một bên nhìn. Hắn ngược lại chẳng coi đó là chuyện quan trọng, không nóng vội hay nhanh nhanh chóng chóng ăn trước. Bụng đói đã hơn nửa ngày, không có gì lấy làm to tát cả.
Chỉ là vừa nãy lúc bụng kêu có chút tổn hại hình tượng mà thôi.
Lúc này, Tiểu Bùi đại phu y thuật siêu phàm đã châm vào những đại huyệt trên thân thể mình mấy châm một cách tinh chuẩn, bụng chắc chắn là không kêu nữa, bởi hắn đã tạm thời phong bế một số giác quan trên người mình.
Tiết Thanh Linh một bên nấu mỳ, một bên tay chân luống cuống chuẩn bị nguyên vật liệu làm món ăn khác. Bên cạnh đó, cậu vẫn có thể phân ra một phần tâm trí, thi thoảng quay đầu lại ngắm nhìn Bùi Sơ đứng sau lưng cậu, nhìn một cái là cười ngốc một cái. Xác nhận đối phương vẫn còn đứng đó mà không có biến mất tiêu mới an tâm xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Bùi Sơ thấy cậu quay đầu lại nhìn mình mười mất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-o-co-dai-mo-y-quan/922914/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.