Mặc Thiên thua hoàn toàn bằng thực lực.
Ván này, cô tự tay đánh ra ba quân Đông Phong, một đôi Bảy Vạn, một đôi Ba Điều. Những quân bài có chút liên quan đến bài của cô, cô cũng vứt sạch sẽ.
Cố Lão Tứ ngồi cửa trên của cô, dù đã cố tình phá bài trong tay, vẫn không thể nào đẩy bài cho con nhóc này ăn được một quân nào.
Mặc Thiên chơi bốn vòng, chỉ toàn thua, chưa thắng được ván nào, thậm chí còn chưa ăn được một lần nào.
Mà người thắng lớn nhất chính là Cố Hương Vi.
Cô bé vui vẻ đếm đống thẻ chip trị giá hai mươi vạn, cười cợt nhìn Mặc Thiên:
“Chị à, chẳng phải chị nói không thua sao? Nói khoác thì đừng quá đà nhé. Bây giờ chị thua sạch rồi, chúng ta còn chơi thế nào nữa đây? Hay là em cho chị mượn thêm hai mươi vạn chip nhé?”
Giọng điệu của cô đầy châm chọc, chẳng có chút thiện ý nào.
Mặc Thiên nghe xong, mím môi, đẩy bài vào trong máy mạt chược: “Chơi tiếp.”
Cố Bắc Thừa ngồi cửa trên của cô, không nói nổi, chỉ biết quay mặt đi.
Thế nào gọi là “tay mơ mà m.á.u cờ bạc”?
Đây chính là minh chứng sống!
Nhưng mà ghét thì ghét, còn chuyện tiền bạc thì không thể khách sáo.
Anh đưa tay về phía Mặc Thiên: “Đưa thẻ ngân hàng đây.”
Thực ra, anh em nhà họ Cố không ngại việc Mặc Thiên thua, dù sao thua cũng là thua cho Cố Hương Vi, chẳng khác gì tiền chạy từ tay trái sang tay phải.
Họ chỉ sợ con nhóc này thua đến phát khóc…
Đến lúc đó mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/2729521/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.